123, Example Street, City 123@abc.com 123-456-7890 lasantha.wam

hạnh phúc trổ mầm từ phía cô đơn...

Thứ Hai, 27 tháng 7, 2015

Bỗng muốn làm sỏi đá

 bởi ta đau nên vần thơ rỉ máu tích đêm sương khát tủy nhân tình ghì ôm những mộng vô hình uống no hương sữa tịnh minh cõi phàm ta chán ngán mùa hoang tiếc lỡ chán chiều tàn trốc lở ngày xanh chán đêm quen say khướt một mình chán chính kẻ đứng trong gương rệu rã ta chán tất màu xanh cỏ lá cả chân trời xám xịt triền mây chán những...

Lơ Pang, Tây nguyên mùa xanh nắng

Từ mùa dã quỳ hôm ấy Thiên di mỏi cánh lưng trời Rêu phong mùa hoang tích cũ Đâu rồi rét lạnh sương hơi? Lơ Pang, nắng xanh hồn nhớ Cà phê trắng muốt đồi hoa Bản làng ủ trong sương mịch Yêu thương đâu độ phai nhòa? Này cô gái BaNar ơi, xin đừng đi vội Nước da ngăm đôi mắt sáng vời Tiếng hát em vang bạt ngạn gió Nam tơr dơr? Hãy ở lại...

Một cõi hình như

hình như đêm qua gió rủ ta đi chơi và đưa ta đến một miền xa lạ ta thành thân với mặt trời hôn vào tâm thức bão lửa bỗng hóa băng trôi hình như ta hò hẹn với mưa khóc gầy đôi kỷ niệm nhặt cánh hồng hoang liệm ngày nắng tím mang mưa về ướt đôi môi cô bé nhà bên hình như đêm qua ta khóc cuộc tình còn giọt đắng cay hay giọt thời gian ru...

Hạt nhân gian

Trời làm cơn mưa rào xuống tám tầng địa ngục gột rửa cõi trần ai đánh thức hình hài đã ngủ mê vì những chán chường vô vị ngơ ngẩn phôi thai… Cầu U Linh, ai một lần bước qua nơi ấy  mà hồi ức xưa vẫn vẹn nguyên  hay đã xóa hết rồi khi con thuyền chở linh hồn qua sông Ức Thủy con thuyền vẫy sóng trập trùng thiên lý mang ta...

Tuổi thơ tôi

Tuổi thơ tôi, cánh diều ngược gió chiều chiều cõng  nắng đi hoang gom mây vào đôi mắt nhỏ ham chơi bị mẹ đánh đòn Tuổi thơ tôi, đồng xanh nắng hạ hương đồng ướp vị phù sa những trưa mò cua bắt ốc lội đồng theo dấu chân ba ai làm trời mưa tháng bảy bếp khoai nóng dưới hiên nhà cầu vòng trước sân đã trổ nội cười, giàn mướp đơm hoa Tuổi...

Thứ Bảy, 18 tháng 7, 2015

Phía sau tình yêu

Em tập cách đếm thời gian qua cái chớp mi sẽ không khóc nữa đâu phải không những ngày anh chẳng đến? Với tách cà phê đen và đôi chân mỏi mệt ngồi riêng mình tập đếm… tập quên… Những trang nhật ký có dáng hình quen phải làm sao để em tẩy xóa hay em viết tiếp một hình dung nào đó chẳng bao giờ khiến em khóc như anh. Giọt cà phê rơi chạm...

TỰ KHÚC

Bến cũ mười năm thả sóng trôi sông đò không khách, đêm đêm trăng vỡ ủ kỷ niệm xưa say trong mắt lệ ông lái đò buồn buông nhành trúc câu trăng… Còn đâu những hẹn hò thuở ấy bến My Lăng em hẹn mùa sau theo chàng về bên ấy mười ngón tay đan con đò chiều miên man là vậy hạnh phúc neo mình trên nhịp thở đôi môi…  Ngày đó có còn ông...

Gánh Hàng Rong

Phố đã về đêm, vẫn một người ở đó Gánh hàng rong lối về sao chợt nhỏ Dưới cơn mưa phùn Đôi quang gánh chông chênh     Một kiếp người bao sóng gió lênh đênh Những năm khói binh đã mang theo phận bạc Gánh hàng rong tự thuở xưa đã khác Chở nỗi niềm qua ký ức phôi thai. Chiếc áo nâu sờn, mái tóc sương phai Đong đếm...

Nhật Ký Làm Mẹ

Có niềm vui nào lớn hơn niềm vui của một người lần đầu tiên làm mẹ Đón đứa con yêu sinh ra ở cõi người Và chính tay mình nuôi đứa con thơ từ thuở còn nằm nôi, khóc đứng khóc ngồi Bao mệt nhọc có thấm gì đâu, chỉ cần thấy con cười là mẹ quên đi hết. Con là kết tinh từ tình yêu mật ngọt Là máu xương, là cuộc sống của mẹ. Con à! Ngủ ngon...

BIỂN VỠ

    biển vỡ     những vô vàn trắng xóa     tựa những mảnh tinh thể vô vi chệch quỹ đạo thiên hà     tựa như ta     vỡ nửa hồn say     nốc cạn vực ngày     vớt đời mình lên từ tinh sương huyết phách     hốc não choáng mê ly    ...

Gió xiêu miền khứ vãng

Bạn già ơi, gửi cho tôi chút nắng Của miền Trung vào nóc phố Sài Gòn Ở nơi đây thủy triều lên dốc bãi Lội mưa dầm tôi nhớ miền Trung hơn Bạn già à, bao lâu rùi không gặp nhau nhỉ Nhớ lắm cái thuở thiếu thời đạp xe đội nắng đi rông Tôi, đứa con gái ngông nghênh bỏ xứ theo chồng Hạnh phúc ngắn ngủi mà...

Thứ Sáu, 17 tháng 7, 2015

XIN HÃY TRẢ EM VỀ VỚI BÌNH YÊN

Người đàn bà đi về phía hoàng hôn Gánh nỗi cô đơn oằn vai ký ức Cất giữ trong tim nỗi buồn bội thực Quay lại nhìn đời Chợt thấy mình hoang hoải mồ côi… *** Ai đã đánh cắp nụ hôn đầu đời mộng mị đôi môi Trái tim em đã trao cho anh, một người xa lạ Hạnh phúc dịu vời mà bỗng dưng mong manh quá Anh mãi mãi không về sau đêm trú gió rừng hoang. Lơ...

EM CÓ TRỞ VỀ

Em có trở về sông Côn  nhắc lại thuở tóc tém trèo me ngược cồn cát vàng trắng hạ mùa ngô đồng xanh lá mùa ta mới biết thương... Em! Có trở về ngõ lấm bụi đường nhánh mù u đơm bông rụng hạt mình đã vẽ trái tim nhau lên cát nghe bổi hổi nhịp phù sa... Em! Có nhớ cánh đồng chiều mình cắt...

LÂU KHÔNG VỀ NHÀ

Lâu rồi không về nhà nhỉ bên sông hoa gạo trắng ngần cánh đồng trưa mầm nắng hạ mẹ ngồi phơi thóc trên sân Lâu rồi không về nhà nhỉ cội me rệu rã góc đời con từ khơi xa trùng lãng về nghe hương rạ trở khơi    Lâu rồi mẹ à con nhớ tuổi thơ bên ánh đèn dầu ba chuốt vành nan đan thúng mẹ ngồi...

Thứ Năm, 16 tháng 7, 2015

Bước Chân Liêu Xiêu Ngã Vỡ Trời Chiều

tôi mục rỗng lòng mình thai ngén đứa con của quỷ với những vần điệu du dương ủy mị như những giọt nước mắt của kẻ sát nhân đứa con của tôi hay là chính tôi giữa cõi miên trần vật vã những yêu thương, khai hoang những luống sâu hốc tối để cấy vào lòng đêm những hoang mang vời vợi hút ánh sáng mặt trời trơ trọi qua mùa trở dạ hoài hoang ôi,...

Dấu tích Chăm bên dòng sông Côn

                          Sông Côn là dòng sông lớn nhất của tỉnh Bình Định với chiều dài 171 km, khởi nguồn từ  miền núi phía Tây huyện An Lão và xuôi về đầm Thị Nại. Trải qua những thăng trầm biến đổi nhưng dòng sông Côn vẫn rì rầm sóng biếc, đôi bờ trù...

ambum ảnh

ambum ảnh
Được tạo bởi Blogger.