Bỗng muốn làm sỏi đá
tích đêm sương khát tủy nhân tình
ghì ôm những mộng vô hình
uống no hương sữa tịnh minh cõi phàm
ta chán ngán mùa hoang tiếc lỡ
chán chiều tàn trốc lở ngày xanh
chán đêm quen say khướt một mình
chán chính kẻ đứng trong gương rệu rã
ta chán tất màu xanh cỏ lá
cả chân trời xám xịt triền mây
chán những lời thỏ thẻ mọng đầy
yêu thương đó rêu hoang cũ kĩ
ta đi qua những ngày nghịch lí
vườn địa đàng neo giữa cõi phù vân
ta lang thang trong cõi miên trần
chờ thoát kiếp đầu thai thành sỏi đá
để ngàn năm ủ vùi trong băng giá
chịu đọa đày của mọi nhẽ sân si
vô tri
vô nghĩa lý
vô vi.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét