GIÓ
thôi ghẹo trêu môi em
thôi những tháng ngày cô đơn dong rủi
thôi những tháng ngày cô đơn dong rủi
gió thôi gọi mùa đông về phố núi
ướp trắng sương vây
ướp trắng sương vây
gió thôi dâng ngực đầy
niềm yêu ngây dại
niềm yêu ngây dại
thôi luyến tiếc những điều không bao giờ
trở lại
khiến gió đau
gió ơi
ngược dòng sông Côn sóng vỗ chân cầu
ru em trùng trùng nhịp đập
có khi nào gió khóc
…vì ai?
có khi nào là gió
…tựa sáng nay
thổi tung cánh buồm trắng hạ
ôm mênh mông biển cả
hát khúc phiêu du
và
cho dù
tất cả thế gian có chùng chân mỏi mệt
gió vẫn bay
vì gió biết rằng nếu dừng lại, mình sẽ
chết
nên chẳng bao giờ từ bỏ phải không gió
ơi?
gió đón nắng từ mặt trời
ngàn năm ủ mộng
gió, gió gọi gì từ cánh sóng
mà gào xiết xô bờ
gió, gió gửi gì vào làn mắt
mà ta nhớ bâng quơ.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét