Gánh Hàng Rong
Gánh hàng rong lối về sao chợt nhỏ
Dưới cơn mưa phùn
Đôi quang gánh chông chênh
Một kiếp người bao sóng gió lênh đênh
Những năm khói binh đã mang theo phận bạc
Gánh hàng rong tự thuở xưa đã khác
Chở nỗi niềm qua ký ức phôi thai.
Chiếc áo nâu sờn, mái tóc sương phai
Đong đếm thời gian bằng nếp nhăn gấp khúc
Mà kiếp đời sao cứ mãi long đong.
Gió bên kia trời đánh thức hư không
Qua biết bao nắng sương
Bước chân người có chăng do dự?
Người mẹ đã cho con nhiều thứ
Chỉ giữ riêng mình đôi quang gánh chông chênh…
0 nhận xét:
Đăng nhận xét